Diệp Hoài Tây bỗng nhiên nở nụ cười: “Nếu tôi nói muốn, cậu sẽ cho tôi đi sao?”
Nghe thấy lời này, Bá Ni cũng nở nụ cười theo, không lập tức trả lời, đầu lưỡi hắn để ở hàm trên, hung hăng dùng sức cắn xuống cho đến khi lưỡi bị răng nanh cắn đau, mới mở miệng: “Nếu anh ra tay giết Cố Tử Khung, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ mang anh đến Bối Đế Tư tinh, cho anh chấm dứt cuộc đời ở nơi đó.”
“Chỉ là một hoàng tử, cũng cần tới tôi đến để chấm dứt cuộc đời?” Diệp Hoài Tây xoay người nhìn thẳng Bá Ni, khóe môi khẽ nhếch châm chọc nói, “Cậu cảm thấy ở đây trời cao hoàng đế xa, không ai có thể quản được cậu?”
“Tôi chưa từng nghĩ như vậy?” Bá Ni thành khẩn nói, “Tôi vẫn nghĩ liên bang ở bên ngoài là họ Cố, thực tế là thuộc về gia tộc Tạp Nạp Nhĩ. Diệp thiếu tướng, lời này của tôi khiến trong lòng anh rất không thoải mái sao? Tôi biết anh muốn phản bác tôi, cũng muốn nói tôi thật tự đại, nhưng sự thật chính là như vậy. Hoàng đế so với gia tộc Tạp Nạp Nhĩ ta có cống hiến gì cho công dân liên bang sao? Những chính sách quyết định chính xác của hoàng đế có bao nhiêu là của cha tôi đề nghị, bản thân anh hẳn là cũng biết. Lại càng không cần phải nói, chín năm trước Bối Đế Tư tinh xảy ra chuyện, liên bang liền tìm một cái cớ hợp lý hợp tình bồi dưỡng omega, anh nói, cả liên bang còn có ai có thể giống như gia tộc tôi hiến dâng không vụ lợi như vậy?”
Diệp Hoài Tây nghe xong liền nở nụ cười, bản lĩnh lật ngược phải trái trắng đen chắc là cũng chỉ giống như Bá Ni vậy.
“Cho nên, gia tộc Tạp Nạp Nhĩ hoàn toàn có tư cách tự thành lập một vương quốc ở liên bang, anh đã thấy những omega bị dùng để làm thí nghiệm, cũng là gia tộc Tạp Nạp Nhĩ nên được. Anh yên tâm, tôi sẽ không để anh chết nhanh như vậy, cho dù kế hoạch lần này của tôi mất đi linh hồn. Tôi cũng muốn cho anh tận mắt nhìn thấy, tôi làm trò ở trước mặt anh như thế nào, đem những omega có thế làm chứng cớ này đưa đi như thế nào, lại như thế nào đem Cố Tử Khung, người trong lòng của anh tra tấn đến mức phải cầu xin tha thứ, một âm thanh của tôi có thể tiễn hắn đi chết, tôi đã cảm nhận qua thống khổ, tôi nhất định phải khiến anh nếm qua một lần.”
Nói đến cuối cùng, cảm xúc của Bá Ni đương nhiên là không thể khống chế được, hầu như là rít gào gầm thét lên.
dáng vẻ gần như phát cuồng không giống người bình thường làm cho trong lòng bọn bảo tiêu căng thẳng, nhớ tới chuyện trước kia Bá Ni đã trải qua, trong lòng bọn bảo tiêu lập tức không ổn, cuối cùng bọn họ có thể cũng sẽ theo Diệp Hoài Tây cùng Cố Tử Khung hay không? Suy nghĩ này làm cho người ta cảm thấy cực kỳ kinh khủng, căn bản không dám suy nghĩ tiếp.
“A, Tôi cảm giác được.” Bá Ni hạ mắt, hơi ác liệt nở nụ cười, “Cố Tử Khung đã đến, vội vàng đi tìm cái chết, tôi bỗng nhiên cảm thấy loại chuyện cầm gậy đánh uyên ương này làm dễ dàng quá, khiến người ta không cảm nhận được cảm giác chiến thắng.”
Diệp Hoài Tây không muốn nói chuyện với kẻ điên, ngậm miệng bảo trì yên lặng.
Bá Ni cũng không phải muốn nói chuyện với hắn, cảm thấy thời gian đã gần tới, hắn liền lấy ra thông tấn khí, gửi một thông tin, lúc chuyển đi, một người ăn mặc quần áo phòng thí nghiệm xuất hiện ở trước mặt Bá Ni, hắn lại cười nói: “Ra tay cho tôi, đem nơi này dọn dẹp đến một cọng lông cũng không còn.”
Thông tin cắt đứt, Bá Ni chỉ vào Diệp Hoài Tây nói: “Để ý hắn cho tôi, có khác thường, liền không cần khách khí trực tiếp đánh, chỉ cần không đánh chết là được.”
Ánh mắt Diệp Hoài Tây đảo qua cổ tay của mười bảo tiêu vây quanh, trong lòng không ngừng tính toán ra cách giải quyết nhanh nhất. Vòng tay không chỉ có dùng để thuận tiện mang theo cơ giáp, còn có một loại công năng, chính là làm cho người ta nhận ra được anh là có mấy cơ giáp. Nhóm người ở đây Diệp Hoài Tây thấy cơ giáp cao nhất là bậc A, bởi vậy có thể phán đoán tinh thần lực của những người này rất thấp.
Trong lòng Diệp Hoài Tây hiểu rõ, vẻ mặt càng nghiêm túc, nghe ý Bá Ni, hắn ở trong này còn chuẩn bị khác, đủ để khiến cho Cố Tử Khung chết, tiến vào nửa ngày, Diệp Hoài Tây cũng chỉ nhìn thấy mấy ngàn omega bị nhốt, không biết nguy hiểm khiến cho Diệp Hoài Tây cảm thấy lo lắng.
Lo lắng và buồn bực, còn có hơi không hài lòng, ngoài ra còn muốn phát giận. Diệp Hoài Tây càng nghĩ càng buồn bực, càng buồn bực lại càng muốn phát giận, khi tỉnh táo lại, hắn liền phát hiện tính tình của mình thật là không tốt, hơi một chút liền không hài lòng, đã muốn tìm cớ oán giận người khác. Điều này chưa bao giờ xảy ra trong quá khứ, cái gì đã làm hắn thay đổi?
Nguyên do có phải là do thân thể omega bị dấu hiệu cả đời hay không? Không, trực giác của hắn cho biết còn có một chuyện rất quan trọng đã bị quên mất, hiện giờ đang gặp nguy hiểm nên không nghĩ ra.
Bá Ni rời đi chưa đến mười phút, đã quay trở lại, trong tay còn cầm theo mấy chai thuốc chích, hình thức cùng màu sắc của thuốc chích Diệp Hoài Tây rất quen thuộc, chính là ở ngục giam Tinh Hải, Ba Lạc dùng để đối phó hắn. Cũng chính vì thuốc chích này, làm cho hắn động dục cùng Cố Tử Khung chọc thủng mọi ngăn cản, đến với nhau. Tuy là như thế, nhưng khi thấy thứ này, hắn vẫn như trước không thể hứng thú nổi.
“Diệp thiếu tướng, rất quen thuộc phải không?” Bá Ni quơ quơ thuốc chích trong tay, tươi cười tà ác, trong mắt toàn là suy đoán, “Sau khi Ba Lạc chết, tôi lật tung ngục giam Tinh Hải lên mấy lần, người có thể hỏi cũng đã hỏi vài lần, rốt cục để cho tôi tìm được dấu vết để lại. Ba Lạc lén mang theo thuốc kích dục mới mà tôi kêu Uy Liêm làm ra, những đồ vật này tiêm vào cơ thể người, có thể làm cho người ta trở thành dã thú phát cuồng, tôi tin tưởng Diệp thiếu tướng đã được thể nghiệm qua rồi đi?”
Diệp Hoài Tây không nói chuyện, ánh mắt của Bá Ni từ thuốc chình dẫn dần chuyển lạnh.
“Tôi khi nhận được báo cáo kiểm tra thi thể của Ba Lạc mới nghĩ đến muốn đi điều tra. Thứ này nếu alpha không cẩn thận tiêm vào, cũng không có vấn đề gì, tìm một người ngủ một giấc là có thể giải quyết, nhưng nếu không cẩn thận tiêm nhiều, vậy chỉ có thể chết. Nhưng nếu omega tiêm vào, sẽ bị bắt buộc động dục, lúc ấy chỉ có alpha dấu hiệu cả đời mới có thể cứu mạng, a, còn có một tác dụng phụ nữa là có thể gia tăng tỉ lệ mang thai,” nói tới đây, ánh mắt Bá Ni tập trung vào bụng Diệp Hoài Tây, “Để cho tôi đoán thử xem, bên trong có phải hay không đã dựng dục một đứa nhỏ họ Cố?”
Trong mắt Diệp Hoài Tây chợt lóe qua kinh ngạc, mới vừa rồi tính tình mình đột nhiên kỳ quái, hắn không nghĩ tới phương diện mang thai, cũng căn bản không nhớ tới omega ở trong kì động dục mở ra thân thể sẽ dựng dục. Khi Bá Ni trắng trợn nói ra, làm cho hắn hiểu được đồng thời có chút nghi hoặc, thật sự mang thai sao?
“Xem ra chính anh cũng không biết.” Bá Ni nở nụ cười, « Vậy không bằng lại thử thêm một lần, để cho tôi xem xem Diệp chiến thần cao cao tại thượng rốt cuộc là alpha hay là omega, tôi thật sự rất hiếu kì.”
Bá Ni giơ lên thuốc chích đi tới chỗ Diệp Hoài Tây.
Diệp Hoài Tây đương nhiên không có khả năng ở tại chỗ chờ chết, hắn vừa động những bảo tiêu vây chung quanh người hắn cũng động theo. Nói ra mười đánh một quả thật quá vô sỉ, nhưng không có cách nào, toàn bộ hệ ngân hà đều biết năng lực tác chiến của Diệp Hoài Tây có thể tiến vào ba top đầu, loại người có thực lực như vậy, bọn bảo tiêu tự hỏi không có can đảm cùng hắn một đấu một, cho nên vẫn là quần ẩu đi, quần ẩu xem ra thì có lợi hơn.
Nhưng hai tay làm sao địch nổi bốn quyền, Diệp Hoài Tây có lợi hại, bị mười người đồng thời vây công cũng chịu không nổi, cuối cùng thua ở chiến thuật thay nhau đánh. Bá Ni nhìn nửa ngày, trong lòng thán phục, nếu Diệp Hoài Tây thật sự là omega, vậy thật quá lợi hại. Nghĩ lại một omega có thể cùng mười alpha đánh nửa giờ mà không bị rơi vào thế hạ phong, cuối cùng mười người không ngừng ra ám chiêu mới có thể khống chế được người, loại omega này cũng quá nghịch thiên.
Sau khi hắn cảm thán xong, vẫn cầm thuốc chích đi qua, xoay người tới gần Diệp Hoài Tây bị mười người đè trên mặt đất, nhìn thấy tóc đen trên trán hắn bị làm ướt, một đôi mắt phượng nghiêm khắc lại ngập nước, ánh mắt trong suốt có thể nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện, giống như mặt hồ xanh có thể làm cho người ta thả lỏng. Bá Ni hiếm khi run sợ, nhưng trong đầu lại hiện ra khuôn mặt chết thảm của Ba Lạc, hắn một phút cũng không thể chậm trễ đem thuốc chích đẩy vào cánh tay Diệp Hoài Tây.
Thuốc chích không nhiều lắm, dù sao Bá Ni chỉ muốn xác nhận tính chất của Diệp Hoài Tây. Cho người kéo Diệp Hoài Tây lên sô pha đã sớm chuẩn bị tốt, Bá Ni vỗ tay, cười nói: “Hiện tại, xem một trò hay trước, ma thuật biến thành người sống.”
Hai tiếng vỗ tay vừa ngừng, bức tường trước mặt từ từ kéo lên, lộ ra phòng thủy tinh lúc trước đã xem qua, đáy của phòng này được lắp đặt giống như là để điều khiển bánh xe, được kết nối với tay cẩm điểu khiển, sẽ được đẩy lên bục theo một hàng trật tự. Số lượng chứa đựng của mỗi bục là tương đương nhau, một lần có thể chứa hai mươi gian phòng, có thể chuyển đi bốn mươi người. Một khi bục chuyển tiếp đủ quân số, máy phát sẽ quét và truyền đi. Rất là thuận tiện, so với dùng tinh hạm chuyển tiếp còn thuận tiện hơn rất nhiều.
Bá Ni đi đến bên người Diệp Hoài Tây, vẻ mặt khoe khoang nói: “Nhìn rất tốt phải không, những thứ này đều là mục tiêu quan trọng trong kế hoạch của anh, thế nào, tận mắt nhìn thấy bọn họ bị chuyển đi, trong lòng cảm thấy không dễ chịu phải không?”
“Còn được.” Diệp Hoài Tây đỏ mặt lạnh nhạt nói.
“Phải không?” Bá Ni nhìn hắn một hồi, xoay mặt nhìn về phía phòng thủy tinh nhóm thứ hai đang được chuyển tiếp, “Diệp thiếu tướng, vịt chết còn mạnh miệng, không hề có phong phạm của thiếu tướng.”
“A.” Diệp Hoài Tây cười nhạt, “Cậu thực thích vô nghĩa.”
“Không, tôi chỉ là muốn tìm một chút việc để giết thời gian, anh có biết chờ người thực dễ dàng mất kiên nhẫn.” Bá Ni nói.
Diệp Hoài Tây lạnh lùng nhìn hắn, hiểu được hắn nói chờ người là chỉ ai.
Người Bá Ni chờ đã tới bên trong căn cứ, đứng ở nơi rộng lớn nhất của trung tâm căn cứ. Cố Tử Khung nhấc chân đá đá, thực rắn chắc. Nhớ tới Diệp Hoài Tây cùng tiểu tổ giám sát nói, nơi này có thể có điểm chuyển tiếp, không kìm được mà ‘hừ’ một tiếng. Căn cứ theo tư liệu Diệp Hoài Tây truyền trở về, nơi này hẳn là có ba tầng lầu, trên mặt đất là tầng trệt, tầng hai thì trống không, tầng cuối cùng được sắp xếp mấy ngàn omega cùng có thể tồn tại điểm chuyển tiếp.
“Nhị hoàng tử, đã tìm khắp lầu trên lầu dưới, không có con đường khác.” Phó tướng vô cùng lo lắng chạy tới, dáng vẻ như lửa cháy đến mông, “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Kêu tiểu tổ giám sát mở ra hệ thống phản trinh sát của quân hạm.” Cố Tử Khung nói.
Phó tướng sửng sốt, không rõ vì cái gì đang tìm con đường khác, bỗng nhiên nói tới hệ thống phản trinh sát.
“Tôi nghi ngờ Bá Ni muốn cho nổ tung nơi này, cùng với toàn bộ những người thiếu tướng mang tới.” Tay Cố Tử Khung cầm văn kiện Diệp Hoài Tây lưu lại nhẹ nhàng phẩy qua, lạnh nhạt nói.
Phó tướng liên tục gật đầu: “Tôi đi hạ mệnh lệnh.”
“Về phần con đường khác,” Cố Tử Khung trầm ngâm một lát, quỳ gối trên mặt đất đập đập gõ gõ nửa ngày, cuối cùng tập trung vào một khối ở dưới chân, hắn đứng lên, nhìn phó tướng đang chết lặng, “Cho người mở sàn nhà bên cạnh ra, còn nữa tìm cách đi xuống.”
Phó tướng không dám chậm trễ, Diệp Hoài Tây còn chờ bọn họ cứu mạng. bước chân lập tức như gió rời đi.
Từng đạo mệnh lệnh phát ra, tiểu binh cắt đất chuyên nghiệp cũng tới rồi.
Trong quân đoàn Hổ Gầm cho dù ở vị trí nào đều cần tinh anh không cần nhiều, dựa vào tay nghề của vị tiểu binh này, Cố Tử Khung có thể nhìn ra, trong hệ ngân hà này chỉ sợ không có nơi nào mà hắn không thể đập ra.
Mặt đất không tiếng động mở ra, lúc sàn nhà lộ ra liền nhìn thấy thang máy bị che dấu đi, đội viên đi theo bên người Cố Tử Khung vừa thấy, thầm nghĩ: có hy vọng.
Thần kinh của Cố Tử Khung lại càng căng thẳng thêm: “Cẩn thận đừng để người chú ý.”
Hắn sợ.
Một bình luận cho “chương63”