Diệp Hoài Tây nhìn ly rượu, màu mắt nhạt như nước mắt mùa thu, không giơ tay ra nhận cũng không mở miệng nói chuyện. Nhưng cô gái vẫn dơ ly rượu lên, vẻ mặt thích thú, lạnh lùng nói: “Anh không phải thấy áy náy sao? Chỉ cần anh uống nó, tôi sẽ nhận. Nếu không, tôi sẽ khiến anh cả đời không ra được trấn nhỏ Na Ba Nhĩ này.”
Lời nói này rất cuồng vọng, khiến cho Cố Tử Khung đang thờ ơ không nhịn được nhìn về phía cô gái kia, vừa nhìn khiến Cố Tử Khung kinh ngạc, đây không phải là cô gái đã chứng thực Diệp Hoài Tây là omega sao? Năm đó chuyện Diệp Hoài Tây là omega, là do đối thủ của Diệp gia, gia tộc Tạp Nạp Nhĩ đâm chọc ở trước mặt hoàng đế bệ hạ, hai người đứng đầu gia tộc ở trước mặt hoàng đế bệ hạ tranh cãi, khiến cho hoàng đế bệ hạ đau hết cả đầu, cuối cùng quyết định, chỉ cần một bên đưa ra được bằng chứng, vậy thì bên đó sẽ giành thắng lợi.
Cuối cùng Diệp Hoài Tây thắng. Diệp gia thắng, gia tộc Tạp Nạp Nhĩ sắp sửa vô điều kiện dâng lên ví trí lãnh đạo hộ vệ quân thủ đô, thế nhưng gia tộc Tạp Nạp Nhĩ lại chuyển bại thành thắng, Diệp Hoài Tây nhất định phải gia nhập vào gia tộc Tạp Nạp Nhĩ. Trận đánh cuộc này hoàng đế bệ hạ làm trọng tài, cho dù thế nào cũng không thể thiên vị cho Diệp gia.
Cố Tử Khung nhớ rõ gia tộc Tạp Nạp Nhĩ là dựa vào cô gái này để đưa ra chứng cứ, chuyển bại thành thắng. Cô gái này thật trùng hợp lại đến từ cùng một nơi với hắn- trấn nhỏ Na Ba Nhĩ. Lúc ấy ấn tượng về Diệp Hoài Tây khắc sâu trong lòng, Cố Tử Khung cố ý để ý kết quả này, cuối cùng thân phận omega của Diệp Hoài Tây được chứng thực, đồng thời mất đi vị trí lãnh đạo hai đại quân đoàn, phải gia nhập vào gia tộc Tạp Nạp Nhĩ.
Nhưng Diệp Hoài Tây là ai? Thiếu niên tướng quân chiến công hiển hách, ở trong liên bang gần mười năm, sao lại dễ dàng nghe theo người khác sắp đặt ? Khóc lóc đòi từ hôn với thiếu gia vô năng Tạp Nạp Nhĩ. Sau khi hồ tưởng lại Cố Tử Khung nhìn lại cảnh tượng giờ phút này, có cảm giác không giống nhau.
Diệp Hoài Tây ở trấn nhỏ Na Ba Nhĩ vì sao lại để lộ ra giới tính thứ hai của mình ? hắn không phải là người dễ dàng tin tưởng người khác, không phải bất đắc dĩ hắn sẽ không để mình phạm một lỗi cơ bản như vậy, vậy chỉ có một khả năng, hắn bị người ta hại.
Biết được sự thật, vẻ mặt Cố Tử Khung lười biếng, hắn nở một nụ cười vô hại, lẳng lặng nhìn hai người đang giằng co, cũng không có ý đi lên quấy rầy.
Diệp Hoài Tây không quên mục đích lần này của mình, hắn không thể vì một ly rượu mà khiến người khác nghi ngờ, biết rõ rượu này không bình thường, hắn cũng phải uống. Diệp Hoài Tây từ từ giương mắt nhìn cô gái, bình tĩnh nhận rượu từ trong tay cô ta, ngửa đầu uống hết, nâng tay đem ly vứt vào trong lòng cô gái, thanh âm trong trẻo lạnh lùng nói : « Được rồi chứ ? »
Trong mắt cô gái hiện lên sự cuồng nhiệt, cố gắng đè vui sướng ở trong lòng trả lời : « Có khí phách, tôi thích. »
Diệp Hoài Tây không thèm nhìn cô ta, xoay người đi tới toilet. Khi hắn vừa đi được vài giây, cô gái nhìn xung quanh, trong quan bar vẫn ồn ào, bầu không khí vẫn náo nhiệt như thường, thấy không ai chú ý tới mình liền bình tĩnh đi tới toilet, vẻ mặt mừng như điên, giống như sơn dương đã tới tay, đang chờ cô ta nhấm nháp.
Cố Tử Khung buông ly rượu, ẩn mình trong bóng tối, từ lối đi nhỏ nửa mờ nửa tối nhanh chóng đi tới toilet. Trước cửa toilet để một tấm bảng đang vệ sinh, để ngừa có người không biết mà quấy nhiễu đêm xuân. Tấm bảng là ai để, không cần nói cũng biết. Cố Tử Khung cong môi, lộ ra nụ cười xem kịch vui, từng bước đi vào trong toilet.
Diệp Hoài Tây không nghĩ dược liệu lại mạnh như thế, cho nên khi hắn chưa đi tới toilet đã đã cảm giác hô hấp dồn dập, thân thể nóng lên, cổ họng giống như là bị lửa thiêu, đang cắn nuốt lý trí kiên cường của hắn, hắn xông vào toilet, dùng toàn bộ sức lực đẩy ra cánh cửa trong buồng về sinh, nhốt mình ở bên trong, nhắm mắt dùng lý trí chống lại lửa nóng trong cơ thể, do quá tập trung nên không nghe thấy chuyện ở bên ngoài.
Cô gái biết thuốc mình bỏ vào mạnh như thế nào , cũng biết khi thuốc có tác dụng cho dù là thánh nhân cũng sẽ biến thành lưu manh, chờ cô ta vội vàng chạy vào toilet, phát hiện mĩ nam không cánh mà bay, mày cô ta nhanh chóng nhăn lại, ánh mắt từ từ đảo qua các buồng vệ sinh, cuối cùng dừng lại ở một gian đang đóng cửa, trong không gian yên tĩnh hình như nghe thấy tiếng thở dốc vội vàng, thanh âm kia giống như liều thuốc trợ hứng tốt nhất, ‘bùm’ một cái, liền châm lên cuồng nhiệt ở trong lòng cô gái, lửa lập tức cháy lan đồng cỏ.
Nữ nhân nhẹ nhàng tới gần cửa buồng vệ sinh, nâng tay ở trên cửa đẩy hai cái, đương nhiên không đẩy được. Nữ nhân cũng không vội, liền giơ tay gỡ xuống kẹp tóc ở trên đầu, từ từ kéo thẳng, chọc vào bên trong nắm tay cửa, ‘cạch’ một tiếng, khóa trái ở bên trong bị mở ra, trong lúc nàng thu lại kẹp tóc, xoa tay định mở cửa đại chiến một phen, chỉ không lưu ý một chút, trước mặt liền tối xầm, hoàn toàn mất đi ý thức.
Diệp Hoài Tây bị hơi nóng trong người hành hạ, lúc này mới chú ý tới cửa bị mở ra, trong lòng hắn muốn ngăn lại, thế nhưng thân thể bị thuốc hành hạ không còn sức lực, đáy lòng mơ hồ khát vọng cái gì, rốt cuộc là cái gì, Diệp Hoài Tây không biết. Loại cảm giác động tình này, hắn chưa bao giờ cảm nhận qua, cũng thực mờ mịt, căn bản không biết mình hiện tai mê hoặc bao nhiêu.
Cố Tử Khung mở cánh cửa ra, hạ lệnh với bản thân, cho dù người bên trong ra sao, ngươi đều phải giữ vững trận địa, trực tiếp đánh ngất người mang đi. Nhưng khi cửa mở ra, hắn thấy sắc mặt người kia ửng hồng, chiếc cổ thon dài cùng xương quai xanh ở trong cổ áo hỗn độn cũng ửng hồng, da đầu hắn vẫn không thể khống chế mà run lên.
Lúc này còn chưa run rẩy xong, hắn đã ngửi thấy mùi tin tức tố cực kì ngọt ngào trong không khí, đó là hương vị đặc biệt của omega, thúc dục kì động tình. Cố Tử Khung không biết tin tức tố của các omega khác có thơm ngọt như vậy không, có hấp dẫn hắn như vậy không, có làm cho hắn muốn không quan tâm đến bất cứ cái gì mà tàn nhẫn xuống tay với người này. Hắn hít sâu một hơi, muốn đè xuống xao động ở trong lòng, kết quả quên mất Diệp thiếu tướng trước mặt đang phát ra tin tức tố, là một người không có thuốc ức chế đang tràn ngập hương vị ngọt ngào, khiến mãnh thú dưới đáy lòng hắn rục rịch.
Cố Tử Khung sợ chậm thêm chút nữa, những alpha ở trong quán bar sẽ bị tin tức tố của Diệp Hoài Tây hấp dẫn, hắn liền đi vào trong buồng vệ sinh, khóa cửa lại, nín thở, xoay người vỗ vỗ khuôn mặt đỏ ửng của Diệp Hoài Tây : « Mau tỉnh lại đi ? »
Diệp Hoài Tây bị tình triều quấy phá chỉ còn lại một chút tỉnh táo, khi Cố Tử Khung xoay người tới gần hắn, sự tỉnh táo này nháy mắt liền không còn, có hơi thở alpha cường hãn tới gần, làm cho Diệp Hoài Tây hơi bị chấn động, trong đầu rất hỗn loạn, hắn nhíu mày cắn đầu lưỡi, để bản thân tỉnh táo một chút, thở hổn hển nói : « Cút đi ! »
Ngoài cửa bỗng nhiên truyền tới thanh âm tranh cãi ầm ĩ, có người đến.
Cố Tử Khung biến sắc, yên lặng nghe động tĩnh bên ngoài, nhìn mắt phượng Diệp Hoài Tây đầy nước, ý thức không rõ ràng, thân thể đã mềm thành một vũng nước, rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan. Hôn, không hôn, thật là khó mà.
Vấn đế khó khăn nhưng vẫn phải giải quyết, ông trời không cho hắn có nhiều cơ hội lựa chọn, thanh âm đám người kia ngày càng gần.
Cố Tử Khung không còn lựa chọn nào khác, nếu đợi thêm lát nữa, Diệp Hoài Tây chỉ có thể bị tranh giành. Hắn thở dài, nâng Diệp Hoài Tây lên, cúi người hôn xuống, nếm qua hương vị của người này một lần, ngoài ý muốn phát hiện thật ngọt, làm cho hắn nhịn không được hạ mi mắt, sau đó ấn xuống một dấu hiệu tạm thời, Cố Tử Khung lui về sau hai bước, tựa vào cửa buồng vệ sinh, chờ đợi Diệp Hoài Tây khôi phục lý trí.
« Rầm rầm rầm » cửa phía sau bỗng nhiên truyền tới tiếng đập cửa, có người cao giọng quát : « Mở cửa, Anh biết bên trong có người, là một omega động dục, nhanh mở cửa, để đại gia yêu thương em thật tốt. »
Một bình luận cho “chương3”